Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2025

LINK THÁNG 6-2025

12-6-2025.

*/ Toàn cảnh "diện mạo mới" 34 tỉnh, thành của cả nước (DT, 12-6-25)

*/ Sự cố "mất 30 phút" trong kỳ thi ĐH: Sai sót nghiêm trọng, xử lý nhẹ nhàng? (DT, 12-6-25)

10-6-2025.

*/ Đề nghị Pháp hỗ trợ Việt Nam trong các lĩnh vực chiến lược (TP, 10-6-25)

*/ Bộ máy cấp xã mới ở Bắc Ninh sau khi bỏ cấp huyện (TP, 10-6-25)

*/ Hơn 54% cán bộ chọn “dứt áo ra đi” dù không nằm trong diệntinh giản (DT, 09-6-25)

*/ Nước Mỹ đang 'vật lộn' với chính mình (VNN, 10-6-25)

*/ Biểu tình lan rộng, Mỹ triển khai lực lượng tinh nhuệ đếnLos Angeles (TP, 10-6-25)

*/ Ông Trump điều thêm 2.000 lính vệ binh đến Los Angeles (VnEx, 10-6-25)

*/ Loạt cửa hàng ở Hà Nội đóng cửa, trả mặt bằng (VnEx, 10-6-25)

*/ Thuế, hàng nhái và mưu sinh (VnEx, 10-6-25)

*/ Phía sau chuyện đi vệ sinh mất 6.000 đồng cũng xuất hóa đơngiá trị gia tăng  (VNN, 10-6-25)

*/ Bộ GDĐT phản hồi đề xuất không cấm giáo viên dạy thêm họcsinh chính khóa (LĐ, 09-6-25)

Tổng Bí thư Tô Lâm: Không để cơ quan nhà nước là vùng trú antoàn cho cán bộ yếu kém (TT, 02-12-24)

*/ “30% số công chức sáng cắp ô đi, tối cắp về” (DT, 26-01-2013)

09-6-2025.

*/ Ukraine hứng “mưa” UAV từ Nga, Mỹ có động thái bất ngờ (DT, 09-6-25)

*/ Giải pháp “mái xanh” cho mùa hè nắng nóng thiêu đốt (DT, 09-6-25)

*/ Phản ứng của Ukraine khi Nga đưa hơn 1.200 thi thể binh línhtới biên giới (DT, 09-6-25)

*/ Cách các lãnh đạo thế giới chiều lòng ông Trump tại Phòng Bầudục (VnEx, 09-6-25)

*/ Tại sao cấm giáo viên dạy thêm học sinh mình đang trực tiếpdạy trên lớp?  (DT, 09-6-25)

*/ Hà Nội nhận 100% hồ sơ cấp phép xây dựng trực tuyến từ 9/6 (VnEx, 09-6-25)

“Theo quy định, thời gian cấp phép xây dựng nhà ở riêng lẻ tối đa 15 ngày làm việc, công trình khác là 20 ngày. Nếu có tình huống phát sinh, thời gian cấp phép cũng không được quá 10 ngày. Tuy vậy, nhiều doanh nghiệp và người dân phản ánh thời gian thực tế để được cấp phép xây dựng thường kéo dài nhiều tháng.”

*/ Chủ hãng xe lớn thứ hai Trung Quốc: Ôtô toàn cầu đang 'thừa nghiêm trọng' (VnEx, 08-6-25)

08-6-2025. 

*/ Công an điều tra 2 đề tài khoa học tiêu tốn tiền tỷ nhưng thất bại (DT, 08-6-25)

*/ Cảnh trái ngược ở biển Sầm Sơn trong cao điểm du lịch hè (DT, 08-6-25)

*/ Thêm 'đại gia' muốn làm đường sắt tốc độ cao 100 tỷ USD, miễn phí vé 6 tháng và không cần đặc quyền (VNN, 08-6-25)

07-6-2025.

*/ Hơn 50% cán bộ TP HCM sẵn sàng thôi việc dù không thuộc diệntinh giản (VnEx, 07-6-25)

*/ ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn xét tổ hợp C00 trở lại (VnEx, 07-6-25)

*/ Gần 103.000 học sinh Hà Nội thi lớp 10, đông nhất cả nước (VnEx, 07-6-25)

*/ Thủ tướng chỉ thị về việc tổ chức dạy học 2 buổi/ngày và tổchức sinh hoạt hè cho trẻ em (TinTuc, 07/6/25)

*/ KPI chấm điểm cán bộ: Mọi thứ hiển thị trên máy, thủ trưởnglàm sao yêu - ghét được (VNN, 07-6-25)

*/ Đằng sau quyết định hiếm thấy của Nga khi phóng "mưa hỏa lực" vào Ukraine (DT, 07-6-25)

*/ Người dân có thể đăng ký xây dựng thế nào khi bỏ giấy phép (VnEx, 06-6-25)

*/ Mỹ tiếp tục xác định Việt Nam không thao túng tiền tệ (VnEx, 06-6-25)

06-6-2025.

*/ Thuốc, thực phẩm chức năng bị vứt thành đống ven đường TPHCM (VnEx, 06-6-25)

*/ Thí sinh thi lớp 10 TPHCM giảm kỷ lục, đề thi khác biệtthách thức học sinh (VNN, 06-6-25)

*/ Cán bộ tỉnh, huyện về xã được giữ nguyên lương, phụ cấptrong 6 tháng (VNN, 05-6-25)

*/ Ông Trump nói nên để Nga và Ukraine 'giao tranh thêm một thời gian' (VNN, 06-6-25)

*/ Nhà Trắng lên tiếng về mâu thuẫn giữa ông Trump và Elon Musk (VnEx, 06-6-25) 

*/ Gần 500 học sinh Hà Nội bỏ làm thủ tục thi lớp 10 (VnEx, 06-6-25) 

*/ Bộ Giáo dục 'tuýt còi' các đại học bỏ tổ hợp C00 (VnEx, 06-6-25) 

*/ Siêu dự luật khiến quan hệ Trump - Musk tan vỡ (VnEx, 06-6-25) 

*/ Thu hồi công bố sản phẩm 12 thực phẩm bảo vệ sức khỏe (TN, 06-6-25)

*/ Đăng ký xây dựng thay vì xin phép  (TN, 06-6-25)

*/ Quán cơm ở Đắk Nông tố cán bộ xã, thị trấn nợ tiền suốt 9năm chưa trả (LĐ, 06-6-25)

*/ Kết quả kiểm tra cơ sở giết mổ heo gia công cho Công ty C.Ptại Hậu Giang (LĐ, 06-6-25)

*/ 12 năm nghiên cứu, đàn bò tót lai ở Ninh Thuận đi vào... bếtắc (TT, 06-6-25)

*/ Cấp xã mới có thể hoạt động từ 1/7  (VnEx, 06-6-25)

“Sau sáp nhập, cả nước sẽ còn 34 đơn vị hành chính cấp tỉnh (gồm 6 thành phố trực thuộc Trung ương và 28 tỉnh) và 3.321 đơn vị cấp xã. Ước tính, việc sắp xếp giúp giảm hơn 18.400 biên chế cấp tỉnh, 110.700 biên chế cấp xã và 120.500 người hoạt động không chuyên trách ở cấp xã.”

*/ Loạt điện gió, mặt trời gặp vướng, rủi ro khiếu kiện: BộCông Thương nói là trách nhiệm của EVN (VNN, 06-6-25)

04-6-2025.

*/ Thông điệp của Ukraine khi tập kích hàng loạt căn cứ quân sự nga (VnEx, 04-6-25) 

*/ Nhiều hàng quán bất ngờ không nhận chuyển khoản (VnEx, 04-6-25) 

*/ Ấn vua và ảnh selfie (VnEx, 04-6-25) 

"Khi một di sản chỉ còn là nền cho các bức ảnh selfie, khi một ngai vua bị phá hoại, đó không chỉ là lỗi của bảo tàng, đó là kết quả của một nền giáo dục thiếu chiều sâu."

*/ Học sinh THCS Giang Biên "điểm tên" GV chính khóa dạy thêm các em ở 2 nơi (GDVN, 04-6-25)

 03-6-2025.

*/ Bỏ quy định 'mỗi gia đình chỉ được sinh tối đa hai con' (VnEx, 03-6-25)

"Theo quy định mới, các cặp vợ chồng được quyền quyết định thời điểm sinh con, số lượng con và khoảng cách giữa các lần sinh, căn cứ vào độ tuổi, tình trạng sức khỏe, điều kiện học tập, lao động, công tác, thu nhập và khả năng nuôi dạy con của từng cá nhân, cặp vợ chồng, trên cơ sở bình đẳng. Pháp lệnh có hiệu lực từ ngày được thông qua."

*/ Vụ “tố” C.P. bán heo bệnh: Vấn đề nghiêm trọng, được toàn xãhội quan tâm (DT, 03-6-25)

*/ Cục Chăn nuôi và Thú y: Heo bệnh của C.P đóng dấu kiểm dịchsai (VnEx, 03-6-25)

*/ Nga cảnh báo đanh thép Ukraine sau chiến dịch "Mạng nhện" (DT, 03-6-25)

01-6-2025.

*/ Định hướng biên chế của 34 tỉnh, 3.321 xã sau sáp nhập (DT, 01--6-25)

*/ Hộ kinh doanh phải kết nối máy tính tiền với hoá đơn điện tửtừ hôm nay 1-6 (VNN, 01-6-25)

*/ Tổng Bí thư: Tiết kiệm là trụ cột đi tới thịnh vượng (VnEx, 01-6-25)

Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2025

QUÊ MẸ - Truyện ngắn Thanh Tịnh.

 

 



Chiều chiều ra đứng cửa sau,

Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều.

(Cá dao)

Có Thảo lấy chồng đã ba năm. Anh Vận, chồng cô hiện làm hương thơ ở làng Mỹ Lý. Anh Vận trước kia có theo học chữ quốc ngữ, nhưng đã hai năm thi yếu lược không đậu, nên anh ta lại thôi. Qua năm sau, dân trong xóm bẩu anh ta lên làm hương thơ trong làng. Ngày nào, anh cũng đi nhà này qua nhà khác phát thư rồi chiều đến lại phải ra tận đình để lấy hòm thư đem lên huyện. Công việc của anh tuy vất vả, nhưng lương tháng – hay nói cho đúng, lương năm - của anh trông ít quá. Làng chỉ trích cho anh ta hai mẫu ruộng công và năm đồng bạc đề làm tiền lộ phí. Nhưng năm đồng ấy thì không bao giờ anh nhận được. Vì các viên chức việc đã khéo léo trừ với món tiến phải đóng sưu này thuế khác gần hết.

Nhưng ở vùng quê, được một chức nghiệp như thế, anh Vận cũng cho là danh giá lắm. Và bà Lại, mẹ anh Vận, lúc nói chuyện với những người quen, cũng không quên tự hào được một người con ra đảm đương việc làng việc nước.

Cô Thảo ra lấy chống, vốn liếng không có, nên không đi buôn bán gì hết. Cả nhà chỉ trông vào một mẫu ruộng tranh và hai mẫu ruộng làng để sống năm này tháng khác.

Chiều hôm ấy, lúc thoáng thấy bóng chống đi về đến cổng, cô Thảo liền vội vàng ẵm con ra sân để đón. Thấy anh Vận ra dáng mệt nhọc, nên cô ta chưa dám hỏi gì hết. Vào tới sân, anh Vận liền đến ngồi trên cái chõng. Cô Thảo để con ngồi một bên chồng, rồi đột ngột chỉ cây thanh trả bên bờ hè, nói khẽ :

- Cây thanh trà mới đấy mà đã có trái rồi cậu ạ.

Anh Vận để con ngồi trên chân, rồi cúi đầu xuống nhìn đứa con, dịu lời đáp:

- Thế à. Cây thanh trà ấy trông dáng khô khan, không ngờ lại giống tốt.

Cô Thảo ghé ngồi một bên chồng nói tiếp:

- Cây thanh trà ấy tôi đem từ bên nhà qua đây. Mới hai năm đã có trái ăn được, kể cũng nhanh thật.

Anh Vận như sực nhớ một việc gì, nhìn vợ hỏi vội:

- Tôi nhớ ra rồi. Hôm ấy là ngày giỗ ông bên mợ. Mợ về làng ăn giỗ rồi đem cây thanh trà ấy qua cho tôi. Tôi cũng quên lúc ấy mợ đã có thằng Lụn chưa?

— Rồi, nhưng nó mới được ba tháng.

— Mà tôi quên giỗ ông nhằm ngày mấy?

Cô Thảo nhìn chồng mỉm cười:

— Được vài ông rể quý như cậu thì ngày giỗ của nhà tôi cũng không khỏi hương tàn bàn lạnh. Giỗ ông nhằm một ngày dễ nhớ mà cậu cũng quên.

Anh Vận như nhớ lại được, gật đầu lia lịa:

— Thôi tôi nhớ được rồi. Giỗ ông vào tiết Trung thu phải không mợ?

— Không phải, ngày rằm tháng tám.

Anh Vận lớn tiếng cười vang làm cho thằng Lụn cũng phải ngẩng mặt lên nhìn ngơ ngác.

— Rõ ngớ ngẩn như đàn bà. Tiết Trung thu hay rằm tháng tám có khác gì nhau. Có khác là người hay chữ họ thường gọi tiết Trung thu, còn người... ít hay chữ thì gọi rằm tháng tám.

Cô Thảo nhìn chồng cười mỉm:

— Người hay chữ với lại người ít hay chữ! Thì cậu cứ nói người thông với người dốt có được không?

Thật ra thì anh Vận cũng có ý nói người hay chữ với người dốt, nhưng lại sợ làm mếch lòng vợ.

Anh Vận nhìn ra trước cổng yên lặng. Thằng Lụn cũng muốn tụt xuống đất để đùa với con mèo con đang đi qua gần đấy. Cô Thảo vào nhà thắp đèn rồi lại trở ra ngồi chỗ cũ. Mảnh trăng trong lúc ấy đã bắt đầu chiếu ánh sáng dịu dàng qua hàng tre trước cổng.

Trông thấy ánh trăng, anh Vận quay sang hỏi vợ:

Hôm nay là mấy rồi mà trăng sáng quá ?

 Ngày mười ba.

Anh Vận thả hai chân suống chõng nhìn vợ ngơ ngác:

 - Thế ngày mốt là ngày giỗ ông rồi à?  Và ngày mai là ngày, mợ phải về làng.

Cô Thảo nhìn xuống đất đáp khẽ:

- Phải.

Anh Vận đưa tay lên gãi đầu :

- Thật tôi vô tình quá. Ngày kỵ đã gần đến mà cũng quên.

Cô Thảo ngồi yên lặng không đáp. Thật ra, tối hôm ấy cô muốn xin chồng về làng giỗ ông, nhưng cô không muốn nói thẳng. Cô tự nghĩ nhắc chồng ngày giỗ ở nhà mình là một việc chướng lắm. Thật tự nhiên đề cho chồng nhớ lại thì hơn. Nhưng mãi đến chiều cũng không nghe chồng nói gì, nên cô phải mượn đến chuyện cây thành trà để nhắc xa xôi cho chồng nhớ.

Tối hôm ấy, cơm nước xong xuôi, anh Vận liền đến xin mẹ cho vợ về làng ăn giỗ.

Bà Lại nhìn cô Thảo đang ẵm con đứng tựa bên cột bảo khẽ:

Ừ, về thì về. Nhưng bên nhà ngày mai giỗ ai mà tôi cũng quên phắt đi rồi.

Thưá mẹ, giỗ ông con.

- Thể à.

Nghĩ một lát bà ta nói tiếp:

- Mai mợ chắc phải về làng sớm. Lúc ấy có lẽ tôi cũng chưa dậy. Vậy tối nay mợ ra ngoài vườn cắt một bưồng chuối mật – buồng chuối gần bên cái giếng ấy - đề về giỗ ông. Năm nay tôi bận việc nhà quá, chắc qua không được. Thôi nhờ trời, năm khác.

Nói xong, bà lại lách bàn tay vào túi yếm lấy ra một hào xu rồi đưa cho cô Thảo :

- Thôi cho mợ một hào đề đi đò. Và nhớ chớ đề em ngồi nhìn xuống mặt nước.

Có Tháo vội vàng đỡ con xuống, đưa hai tay nhận tiền, tỏ ra vẻ sung sướng.

Trước khi đi ngủ, anh Vận cũng chạy quanh xóm mượn chỗ này chỗ khác cho cô Thảo thêm bốn hào nữa.

Tối hôm ấy, cô Thảo không đi ngủ sớm. Cô dắt con ngủ bên bên chồng xong lại lật đật xách đèn ra sau vườn chuối. Loay hoay một lúc lâu, cô mới đem được buồng chuối mật vào nhà. Cô đem để vào một góc thật kín vì sợ nửa đêm chuột đến khoét. Xong rồi cô mới qua bên nhà cô Thị mượn đôi hoa tai vàng và cái nón lá mới. Sắp đặt đâu đó xong xuôi, cô mới lên giường nằm ngủ.

Trời tờ mờ sáng, cô Thảo đã trở dậy sắm sửa đi về làng. Làng cô ở cách xa làng Mỹ Lý hơn mười lăm cây số. Vì vậy nên mỗi năm cô chỉ được về làng chừng hai ba lượt là nhiều. Xưa kia, cô từng qua lại làng Mỹ Lý ngày một để bán gạo, nhưng sau lúc cô đi lấy chồng thì quê nhà đối với cô đã là nơi xa lạ.

Qua những con đường mòn, chạy nấp theo bờ ruộng, cô lại nhớ đến quãng đời bán gạo của cô ngày trước. Trong trí cô hiện rõ lại lần lần hình ảnh của cô Thu, cô Nguyệt, cô Hương, những cô bạn mà trước kia cô cho là thân nhất.

Nhưng đời các cô ấy cũng như cô, nghĩa là cũng có chồng, có con, và quãng đời làm dâu cũng vất vả, cũng phẳng lặng như nhau hết.

Đi chưa được bốn cây số, cô Thảo đã thấy mỏi. Cô tự nhận thấy sức cô yếu hơn trước nhiều lắm. Cô muốn đi đò cho đỡ chân nhưng xực nhớ đến những món quà cần phải cho em, cô lại gắng gượng đi nhanh hơn trước.

Qua khỏi đầu làng Duyên Hải thì cô Thảo gặp cô Đài, người bạn cùng làng thường chơi với cô ngày trước. Cô Thảo nhờ cô bạn gánh hộ buồng chuối mật và mấy gói bánh mua bên chợ Kỳ Lâm. Cô Đài vui vẻ nhận lời ngay. Vào quán nước ở gần đấy nghỉ một chốc, hai cô lại cùng nhau lên đường, chuyện trò không ngớt.

Về đến làng, cô Thảo gặp ai cũng đón chào niềm nở. Lòng cô lúc ấy nhẹ nhàng và vui sướng lắm. Còn họ gặp cô đi đằng xa đã kêu réo lên om sòm như gặp được người sống lại. Họ hỏi thăm cô chuyện này chuyện khác, mục đích là để xem cô ăn mặc độ này có khá hơn trước không. Cô Thảo thấy người làng chào hỏi mình vồn và nên đáp lại rất vui vẻ. Cô ta không quên lấy cái nón xuống, giả vờ quạt vào mình để mấy người đứng chung quanh được thấy đôi hoa tai vàng của cô.

Đến trưa hôm ấy thì cô về đến nhà. Mấy cậu em đua nhau ra níu áo chị. Cô Thảo xoa đầu đứa này, đỡ cằm đứa khác, nụ cười trên môi cô không khi nào tắt. Trông thấy mẹ trong nhà đi ra, cô mừng quá. Cô chạy lại đứng bên mẹ, cảm động quá đến rưng rưng nước mắt. Một lúc sau cô đưa thằng Lụn cho mẹ ẵm rồi đi thẳng vào nhà để chào những người quen biết.

Bà Vạn cứ quấn quít bên cháu, bà còn quên cả ngày giờ. Bà giới thiệu cô Thảo với người này người khác, bà nhắc đến chuyện cô Thảo lúc cô còn năm sáu tuổi. Kể đến đoạn nào, bà cũng có ý khoe cô Thảo đức hạnh và khôn ngoan đủ thứ. Bà nói mãi mà không biết chung quanh bà không ai nghe hết.

Sung sướng nhất là cô gái có chồng về nhà mẹ. Cô Thảo tuy về giỗ ông, nhưng không làm gì hết. Cô vào phòng mẹ nằm ngủ cả buổi chiều, mãi đến lúc gần cúng, cô mới chịu đi ra ngoài.

Lúc cô đứng lễ thì ông Vạn, thân sinh cô, vuốt râu cười nói:
– Con phải lễ thế phần chồng con nữa. Nó làm gì bên ấy mà không qua.

Cô Thảo sau khi đi thụt lùi ra khỏi chiếu mới khẽ đáp:
– Dạ, nhà con mắc việc quan.

Cô Khuê, chị em chú bác với cô Thảo, đứng gần đấy trề môi nói tiếp:
– Thứ đồ làm hương thơ, mỗi năm được làm hai mẫu ruộng công mà cũng gọi là việc quan.

Ai nấy đều nghe thấy, nhưng không ai cãi lại. Ông Vạn đứng cúi đầu xuống hơi ngượng. Còn cô Thảo gương mặt đỏ bừng, quay đầu nhìn xuống bếp. Nhưng ngay lúc ấy, cô lại gặp cặp mắt của mẹ đang nhìn cô chòng chọc. Cô đau lòng quá đến độ hai dòng lệ chảy dài trên má.

Sáng hôm sau, cúng cơm sáng xong xuôi, cô Thảo lại sắm sửa đi qua làng Mỹ Lý. Cô gọi mấy em đến gần rồi cho mỗi đứa năm xu. Trong nhà ai cũng khen cô rộng rãi và biết thương em, nên cô vui sướng lắm. Đang lúc cao hứng, cô còn hứa sẽ gửi cho mẹ một cặp áo quần mới để mặc Tết nữa. Nhưng chính cô cũng không biết sẽ lấy đâu ra cặp áo quần ấy. Chỉ trong nháy mắt, cô Thảo đã phân phát tất cả số tiền cô đã dành dụm trong một năm.

Lúc sắp sửa lên đường, bà Vạn đưa cho cô nửa con gà và một gói xôi để đem về biếu nhà chồng. Lúc ra đi, cô cảm động quá, đứng bên mẹ và mấy em khóc nức nở.

Về nhà chồng, cô Thảo lại làm việc từ mai đến chiều, tối tăm cả mày mặt. Lúc nào cô cũng nhớ đến mẹ nghèo, đến em thơ, nhưng nhớ thì lòng cô lại bùi ngùi, trí óc lại bận rộn.

Rồi chiều chiều, gặp những lúc nhàn rỗi, cô lại ra đứng cửa sau vơ vẩn nhìn về làng Quán Lão. Nhưng làng Quán Lão ẩn sau đám tre xanh đã kéo một gạch đen dài trên ven đồi xa thẳm.

Quê mẹ, tập truyện ngắn, Nhà xuất bản Đời nay, Hà Nội, 1941.